Có thứ mùi vị là niềm vui thanh đạm, giữa phồn hoa lại thấy được thuần chân.
Trà ngon cũng giống như ngọc dịch quỳnh tương,
khi người thưởng thức có thể rũ bỏ mọi thế gian tục sự,
buông xuống những ân oán thị phi,
để tâm mình lắng lại, tĩnh tại, bình yên,
thì không cần lễ nghi phiền phức,
không cần bình ngọc chén vàng,
vẫn có thể chạm đến cái “Đạo”, cái “Thiền” của trà…

Chúng tôi tin rằng những khoảnh khắc màu nhiệm mà con người trải nghiệm trong suốt những năm tháng tu tập của mình đều xuất phát từ những giờ phút được ung dung tự tại nhất. Ngồi lại bên bàn trà, dăm câu chuyện đời, chuyện đạo, cùng cảm nhận tinh hoa của đất, trời, của ánh sáng, của nước, của lửa, của đất,..